Thứ Năm, 23 tháng 6, 2016

Thứ Sáu sau Chúa Nhật 12 Quanh Năm

Written By Thanhcao's Blog on Thứ Năm, 23 tháng 6, 2016 | 16:30

Sinh nhật thánh Gioan Tẩy Giả, Lễ trọng
Bài Ðọc I: Is 49,1-6
“Ta đã đặt ngươi làm ánh sáng muôn dân.”
Hỡi các đảo, hãy nghe tôi đây, hỡi các dân tộc miền xa xăm, hãy chú ý: ĐỨC CHÚA đã gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ, lúc tôi chưa chào đời, Người đã nhắc đến tên tôi.  Người đã làm cho miệng lưỡi tôi nên như gươm sắc bén, giấu tôi dưới bàn tay của Người. Người đã biến tôi thành mũi tên nhọn, cất tôi trong ống tên của Người.
 Bài đọc II: Cv 13,22-26
Ông Gio-an đã rao giảng để dọn đường cho Đức Giê-su.”
Khi đến Antiokhia, ông Phao-lô đứng giữa hội đường và nói: “Sau khi truất phế vua Sa-un, Người đã cho ông Đa-vít xuất hiện làm vua cai trị họ. Người đã làm chứng về ông rằng: Ta đã tìm được Đa-vít, con của Gie-sê, một người đẹp lòng Ta và sẽ thi hành mọi ý muốn của Ta. Từ dòng dõi vua này, theo lời hứa, Thiên Chúa đã đưa đến cho Ít-ra-en một Đấng Cứu Độ là Đức Giê-su. Để dọn đường cho Đức Giê-su, ông Gio-an đã rao giảng kêu gọi toàn dân Ít-ra-en chịu phép rửa tỏ lòng sám hối. Khi sắp hoàn thành sứ mệnh, ông Gio-an đã tuyên bố: "Tôi không phải là Đấng mà anh em tưởng đâu, nhưng kìa Đấng ấy đến sau tôi, và tôi không đáng cởi dép cho Người.
Tin Mừng: Lc 1,57-66.80
"Tên cháu là Gioan".
Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Ê-li-sa-bét sinh hạ một con trai. Nghe biết Chúa đã quá thương bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà. Khi con trẻ được tám ngày, họ đến làm phép cắt bì, và tính lấy tên cha là Da-ca-ri-a mà đặt cho em. Nhưng bà mẹ lên tiếng nói: "Không, phải đặt tên cháu là Gio-an." Họ bảo bà: "Trong họ hàng của bà, chẳng ai có tên như vậy cả." Rồi họ làm hiệu hỏi người cha, xem ông muốn đặt tên cho em bé là gì. Ông xin một tấm bảng nhỏ và viết: "Tên cháu là Gio-an." Ai nấy đều bỡ ngỡ. Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa. Láng giềng ai nấy đều kinh sợ. Và các sự việc ấy được đồn ra khắp miền núi Giu-đê. Ai nghe cũng để tâm suy nghĩ và tự hỏi: "Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây? " Và quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em.
Cậu bé càng lớn lên thì tinh thần càng vững mạnh. Cậu sống trong hoang địa cho đến ngày ra mắt dân Ít-ra-en.

Suy niệm

Gio-an chào đời là nguyên cớ cho nhiều người thắc mắc.
Thắc mắc vì ông bà có con khi đã cao niên.
Thắc mắc khi hai ông bà dứt khoát đặt tên con là Gio-an, tên không có trong dòng họ của ông bà và không theo tập tục Do-thái.
Thắc mắc vì khi con trẻ chào đời thì người cha vốn bị câm kia đã cất tiếng chúc tụng Thiên Chúa, Đấng cứu chuộc Ít-ra-en.
Có lẽ, chúng ta cũng nên tự hỏi. Mình có khi nào là cớ để cho người khác thắc mắc về Thiên Chúa chúng ta tôn thờ. Cuộc sống của chúng ta có đủ để người khác nhìn vào và thấy Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Có để thiên hạ mở miệng cùng với chúng ta ca rao lòng thương xót của Thiên Chúa.

Lạy Chúa, xin hãy dùng con như dấu chỉ cho trần thế biết Chúa vẫn ngay bên.

Đăng nhận xét